top of page

MỘT LÍT NƯỚC MẮT

Một cuốn sách đầy xúc động, khiến bạn đọc rơi nước mắt ngay cả khi đọc đến lần thứ hai. Một cuốn sách giúp ta biết cảm thông, yêu thương và thấu hiểu. Một cuốn sách giúp ta biết trân trọng cuộc sống này hơn…



“Một lít nước mắt” không phải chỉ một câu chuyện mà là một cuộc đời – cuộc đời của chính nhân vật trong đó – một cuộc đời có thật. Cuốn sách là những dòng nhật ký của Aya khi cô bé phải chống chọi với một căn bệnh quái ác chưa có thuốc chữa, một căn bệnh mà ập đến khi Aya chỉ mới 15 tuổi như mầm non vừa nhú với đầy ước mơ hy vọng. Từng ngày, từng ngày Aya phải chịu đựng những sự đau đớn mà căn bệnh mang lại nhưng cô bé vẫn luôn cô gắng để tồn tại, luôn khát khao để được sống như bao người. Khi nào tim còn đập thì khi đó Aya sẽ không chịu thua căn bệnh này…


Đã bao giờ bạn đặt tay lên trái tim mình và hạnh phúc cảm ơn cuộc đời vì “mình còn sống”? Aya thì có đấy bởi vì sự sống của Aya mỏng manh như cánh hoa kia và tâm hồn Aya cũng nhạy cảm như giọt nước kia. Cô bé luôn kiếm tìm hạnh phúc, kiếm tìm những điều mà người bình thường có được nhưng Aya thì không. Căn bệnh quái ác đã lấy đi tất cả, khiến cô bé nhiều lần tự hỏi “Mình sống vì điều gì?” Luôn luôn kiếm tìm mục đích sống, khát khao làm điều có ích cho xã hội, Aya thật tuyệt vời! Đã có những lúc tiêu cực nhưng cô bé vượt qua nó để được sống, để lại hy vọng, lại được ngắm nhìn bầu trời xanh. Aya yêu bầu trời lắm, yêu những áng mây, yêu màu xanh trong của trời. Kỳ lạ thay, bầu trời kia chỉ đứng im thôi mà là điểm tựa của biết bao con người! Nhiều lần tôi cũng ngước lên trời xanh, nhìn mây nhìn nắng và thầm gửi lòng biết ơn vô hạn. Còn Aya, có lẽ cô bé gửi niềm hy vọng, gửi niềm mong ước cùng những niềm vui dù còn dù mất, để cô bé có thể lại yêu, lại vui, lại sống hết mình.


Giọt nước mắt của Aya


Aya đã khóc rất nhiều bởi Aya là một đứa trẻ phải chịu nhiều lần vấp ngã, phải gánh lấy nhiều những đớn đau. Tuổi mới lớn sẽ có bao suy nghĩ, tâm tư của riêng mình lại cộng thêm bệnh tật, chắc Aya buồn lắm. Giọt nước mắt của cô bé là giọt nước mắt cay đắng, là giọt nước mắt của khổ đau đôi khi là sự bất lực nhưng Aya đã cố gắng lắm rồi!

Và những giọt nước mắt ấy còn là sự hạnh phúc vì cô bé cảm nhận được sự quan tâm ấm áp từ người xung quanh.


Đã có lần Aya mong rằng bản thân có cơ thể khỏe mạnh thì tinh thần không minh mẫn cũng không sao. Đừng nghĩ vậy nữa Aya à, như mẹ bạn đã nói, không thể nhận thức thì làm sao bạn có thể cảm nhận được sự ân cần, ấm áp trong tình yêu thương! Aya ơi, đừng khóc nữa, cố lên, …


Người mẹ tuyệt vời


Có lẽ điều may mắn nhất đối với Aya đó là cô bé có một người mẹ tuyệt vời. Mẹ yêu thương, quan tâm và hiểu Aya nhất, mẹ bò cùng Aya khi cô không thể bước đi, mẹ đủ khỏe để ẵm Aya vào lòng, dù có chuyện gì xảy ra thì mẹ cũng sẽ ở bên mong cho Aya có giấc ngủ ngon không phải suy nghĩ gì, mẹ nguyện chăm sóc Aya suốt cả cuộc đời, mẹ cũng là động lực, là người cho Aya những lời khuyên chân thành nhất. Càng đọc ta càng hiểu được tấm lòng người mẹ, ta thấy được rằng tình mẹ cao quý biết nhường nào!


Trong một đêm trời sấm chớp, Aya gọi điện về từ bệnh viện, nghe được tiếng mẹ nói, cảm nhận được sự quan tâm từ mẹ, cô bé viết vào trang nhật ký: “Giờ mà chết đi mình cũng chẳng phiền lòng”. Có lẽ, tấm lòng của mẹ đã sưởi ấm lòng Aya, xua đi những nuối tiếc, những muộn phiền, chỉ để lại trong tâm hồn cô bé những gì trong veo, đẹp đẽ và bình yên nhất. Nhưng nếu mẹ đọc được dòng nhật ký ấy chắc chắn mẹ sẽ khóc rất nhiều!


Cảm ơn Aya


Aya à, cảm ơn Aya nhiều lắm, bạn dạy tôi phải biết kiên cường, bạn dạy tôi phải biết nỗ lực, bạn dạy tôi phải biết trân trọng cuộc sống này. Dòng nhật ký của bạn giúp tôi biết thấu hiểu, biết đồng cảm và yêu thương. Dù bạn đã ra đi nhưng những trang viết của bạn còn lại mãi, cuộc đời của bạn ý nghĩa lắm, Aya à!


Comentarios


bottom of page